-
Vào đây ta phá lên cười
Hỡi ơi nhân phẩm con người đó sao
Mày hơn con vật chổ nào
Sơn ơi máu hận đang trào lên mây
Làm thơ mà chẳng cầm cây
Cầm dao, cầm sung bỏ thay đáng đời
Khi cần phá nổ luôn trời
Dẫu không nghe nữa những lời cao
xanh
Lương tri thời đại tan tành
Chờ ai thi sĩ bên thành hư vô .
Nguyễn Đức sơn ( Sao Trên Rùng ) trong trại cải tạo |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét